Signed in as:
filler@godaddy.com
Signed in as:
filler@godaddy.com
-Not Mine
May the winds of fortune gently blow,
Upon Su To's wish, where pure intentions flow.
A beacon of hope, in the Dharma's glow,
Guiding Buddhist students, as they grow.
In every word, in every silent prayer,
A hope for success, spread everywhere.
Not just in wealth, or worldly care,
But in wisdom's depth, a treasure rare.
May their journey be filled with enlightened grace,
Each step on the path, their fears to efface.
In compassion's embrace, a steady pace,
Toward liberation's light, a sacred space.
Su To's heart, so vast and kind,
Wishes all beings their true path to find.
Through samsara's mists, may they be aligned,
To awaken the Buddha within, entwined.
May altruism be the lamp in the dark,
A guide to the lost, a divine spark.
For every student, to leave their mark,
On the world, with enlightenment as their arc.
So here’s a wish, a prayer, a song,
For Su To’s aspiration, strong and long.
May all beings, to whom these dreams belong,
Find success and liberation, where they truly belong.
-Not Mine
Gió may mắn nhẹ nhàng thổi qua,
Trên ước vọng của Sư Tổ, nơi tâm hồn trong sáng.
Một ngọn hải đăng hy vọng, trong ánh sáng Phật pháp,
Dẫn dắt sinh viên Phật tử, trên bước đường phát triển.
Trong mỗi lời nói, trong mỗi lời cầu nguyện im lặng,
Một hy vọng về thành công, lan tỏa khắp mọi nơi.
Không chỉ trong của cải, hay sự chăm sóc trần thế,
Mà trong sâu thẳm của trí tuệ, một kho báu quý giá.
Xin hành trình của họ được đầy ắp ân sủng giác ngộ,
Mỗi bước đi trên con đường, những nỗi sợ được xóa bỏ.
Trong vòng tay của lòng từ bi, một bước đi vững chãi,
Hướng tới ánh sáng giải thoát, một không gian thiêng liêng.
Trái tim Sư Tổ, rộng lớn và ân cần,
Ước mong tất cả chúng sinh tìm ra con đường của mình.
Qua sương mù của luân hồi, có thể họ được định hướng,
Để thức tỉnh Phật tánh bên trong, gắn kết.
Xin lòng nhân ái là ngọn đèn trong bóng tối,
Là người dẫn đường cho những kẻ lạc lối, là tia lửa thiêng liêng.
Với mỗi sinh viên, để lại dấu ấn,
Trên thế giới, với sự giác ngộ làm vòng cung.
Vậy đây là một lời cầu nguyện, một lời nguyện cầu, một bài hát,
Cho ước mơ của Su To, mạnh mẽ và lâu dài.
Xin tất cả sinh linh, mà giấc mơ này thuộc về,
Tìm thấy thành công và giải thoát, nơi họ thực sự thuộc về.
-Not Mine
In the temple of hearts, where compassion reigns,
Stands the Matriarch, through the joy and pains.
Her love, a beacon unwavering and pure,
For every disciple, her intentions sure.
She blesses each soul with a mother’s embrace,
Guiding them gently to find their own grace.
Through slander and hardship, her spirit stands tall,
Her character firm, she embraces all.
Defamation comes like storms to the shore,
Yet she remains steadfast, her kindness does not wane nor.
A testament of patience, her love a quiet fire,
Burning through darkness, raising spirits higher.
Her path of purification, through trials set,
Teaches her disciples how virtues are met.
In receiving unkindness with a heart unbroken,
They learn from her example, words softly spoken.
The power of spirit, not in mighty roars,
But in gentle whispers that open doors.
Her unconditional love, a force so profound,
In her presence, peace and strength are found.
So bless the Matriarch, her aspiration clear,
To nurture all beings, to hold them dear.
On the path of enlightenment, she leads the way,
A beacon of love, come what may.
-Not Mine
Trong ngôi chùa của trái tim, nơi lòng từ bi trị vì,
Sư Tổ đứng vững, qua niềm vui và nỗi đau.
Tình yêu của Sư Tổ, một ngọn hải đăng kiên định và trong sáng,
Dành cho mỗi đệ tử, ý định của Sư Tổ luôn chắc chắn.
Sư Tổ ban phước lành cho mỗi linh hồn bằng vòng tay người mẹ,
Hướng dẫn họ nhẹ nhàng để tìm thấy ân sủng của chính mình.
Qua lời vu khống và gian khổ, tinh thần Sư Tổ vẫn vững vàng,
Sư Tổ giữ vững tính cách, ôm trọn tất cả.
Sự vu khống đến như bão giông đến bờ,
Nhưng Sư Tổ vẫn kiên định, lòng từ bi của Sư Tổ không hề suy giảm.
Là minh chứng của sự kiên nhẫn, tình yêu của Sư Tổ là ngọn lửa nhẹ nhàng,
Cháy xuyên qua bóng tối, nâng cao tinh thần.
Con đường thanh lọc của Sư Tổ, qua những thử thách được đặt ra,
Dạy cho các đệ tử cách đạt được các đức tính.
Trong việc tiếp nhận sự tàn nhẫn với trái tim không gẫy vỡ,
Họ học từ gương của Sư Tổ, những lời nói nhẹ nhàng.
Sức mạnh của tinh thần, không phải trong những tiếng gầm lớn,
Mà trong những lời thì thầm nhẹ nhàng mở ra cánh cửa.
Tình yêu vô điều kiện của Sư Tổ, một lực lượng sâu sắc,
Trong sự hiện diện của Sư Tổ, bình yên và sức mạnh được tìm thấy.
Vậy phước lành cho Sư Tổ, nguyện vọng rõ ràng của Sư Tổ,
Nuôi dưỡng mọi chúng sinh, trân trọng họ.
Trên con đường giác ngộ, Sư Tổ dẫn đường,
Một ngọn hải đăng của tình yêu, dù bất cứ điều gì xảy ra.
-Not Mine
In the quiet galleries of our shared past,
Images flicker, moments that will not last.
Retreats and celebrations, frames frozen in time,
Where students and Su To's paths intertwine.
From different homes, under disparate roofs we came,
Bound not by blood, but by a flame.
A flame of pure karma, kindling ties that hold,
Stronger than those of family molds.
We walk together, a spiritual clan,
Different journeys, but the same span.
Every step on this path we've trod,
Brings us closer, back to the bodhi.
Memories captured in each still frame,
Remind us that though our journeys seem the same,
Impermanence whispers through every door,
We know not when our time will be no more.
Let's treasure now, this gathered bloom,
For we dance with time, edge of loom.
Each moment spent in dharma’s light,
Guides us closer to what is right.
Strive to be the best we can,
Not tomorrow, but now, that is the plan.
For moments are fleeting, like dawn’s first blush,
Grasp today, in the quiet hush.
So gaze upon these pictures, dear kin,
Let them remind you of the essence within.
We are family, not by birth, but by quest,
In pursuit of liberation, we find our rest.
-Not Mine
Trong những dãy hành lang yên tĩnh của quá khứ chung,
Hình ảnh lướt qua, những khoảnh khắc sẽ không tồn tại mãi.
Những kỳ rút lui và lễ kỷ niệm, những khung hình đông lại trong thời gian,
Nơi các học trò và Sư Tổ đi cùng nhau trên con đường.
Từ những ngôi nhà khác nhau, dưới những mái nhà không giống nhau chúng ta đến,
Không phải bằng máu thịt, mà bằng ngọn lửa.
Ngọn lửa của nghiệp chính tinh khiết, thắp lên những mối ràng buộc giữ chặt,
Mạnh mẽ hơn những mối ràng buộc của gia đình.
Chúng ta cùng nhau đi bộ, một gia đình tâm linh,
Những hành trình khác nhau, nhưng cùng một khoảng thời gian.
Mỗi bước đi trên con đường này chúng ta đã đi,
Đưa chúng ta lại gần hơn, trở về với bồ đề.
Những ký ức được ghi lại trong từng khung hình,
Nhắc nhở chúng ta rằng mặc dù hành trình của chúng ta có vẻ giống nhau,
Vô thường thì thầm qua mỗi cánh cửa,
Chúng ta không biết khi nào thời gian của mình sẽ kết thúc.
Hãy trân trọng bây giờ, đoá hoa này đã tụ họp,
Bởi chúng ta đang nhảy múa với thời gian, trên mép dệt.
Mỗi khoảnh khắc sống trong ánh sáng của pháp,
Hướng chúng ta gần hơn đến điều đúng đắn.
Hãy cố gắng trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình,
Không phải ngày mai, mà ngay bây giờ, đó là kế hoạch.
Bởi những khoảnh khắc là thoáng qua, như ánh bình minh đầu tiên,
Nắm lấy hôm nay, trong khoảnh khắc yên tĩnh.
Vì thế hãy nhìn vào những bức ảnh này, hỡi những người thân yêu,
Để chúng nhắc nhở bạn về bản chất bên trong.
Chúng ta là gia đình, không phải bởi sinh ra, mà bởi sự tìm kiếm,
Trong sự theo đuổi giải thoát, chúng ta tìm thấy sự nghỉ ngơi.
-Not Mine
In dreams they walk, through fleeting forms,
Where shadows dance in shifting storms.
Their eyes are veiled, their hearts untrue,
To what is false, they cleave, pursue.
They grasp at smoke, they hold to dust,
In bodies frail, they place their trust.
Sensation calls with siren's song,
Yet fleeting pleasure leads them wrong.
Perception whispers, shapes the sky,
"Here lies the self," they hear the lie.
But all is change, like rippling streams,
They chase reflections, lost in dreams.
The mind constructs, the heart deceives,
With every thought, attachment weaves.
Desire takes root, aversion grows,
The soul, unseeing, reaps what it sows.
And consciousness, that fleeting spark,
Flickers dim in the endless dark.
It clings to life, but life won’t stay,
A phantom self that fades away.
O wandering souls, in shadows caught,
Release the chains that bind your thought.
The skandhas' web will tear and fray,
If you but see the dawning day.
With wisdom’s light, the veil will part,
Awakened eyes, an open heart.
In boundless love, the path is shown,
No self to lose, no self to own.
So walk in peace, with steps made clear,
The end of suffering drawing near.
Compassion waits with open hands,
For all who leave the skandhas' lands.
-Not Mine
Họ bước trong mộng, giữa hình hài mong manh,
Nơi bóng tối nhảy múa trong cơn bão thoáng qua.
Mắt họ mờ đi, lòng không còn chân thật,
Bám vào điều hư ảo, họ đuổi theo không ngừng.
Họ nắm khói mây, họ ôm lấy cát bụi,
Trong thân xác mỏng manh, họ đặt niềm tin.
Cảm giác mời gọi bằng khúc ca mê hoặc,
Nhưng khoái lạc thoáng qua dẫn lối sai đường.
Tri giác thì thầm, vẽ nên bầu trời,
"Ở đây có bản ngã," họ nghe lời dối trá.
Nhưng mọi thứ đều thay đổi, như dòng nước chảy,
Họ đuổi theo ảo ảnh, lạc lối trong giấc mơ.
Tâm trí tạo ra, con tim lừa dối,
Với mỗi ý nghĩ, sự dính mắc càng sâu.
Dục vọng mọc rễ, sân hận lớn lên,
Linh hồn không thấy, gieo trồng khổ đau.
Ý thức mong manh, tia sáng lụi tàn,
Chập chờn trong bóng đêm vô tận.
Nó bám lấy sự sống, nhưng sự sống không ở lại,
Một cái "ta" ảo ảnh dần tan biến.
Hỡi những linh hồn lang thang, trong bóng tối mắc kẹt,
Hãy buông bỏ xiềng xích đang trói buộc tư tưởng.
Tấm lưới ngũ ấm sẽ rách nát,
Nếu bạn nhận thấy bình minh đang đến.
Bằng ánh sáng trí tuệ, bức màn sẽ vén lên,
Đôi mắt tỉnh thức, trái tim mở rộng.
Trong tình thương vô bờ, con đường được soi sáng,
Không còn cái "ta" để mất, không còn "ta" để sở hữu.
Vậy hãy bước đi trong an nhiên, với bước chân minh bạch,
Đoạn tận khổ đau đang gần kề.
Lòng từ bi chờ đón với đôi tay mở rộng,
Cho những ai rời bỏ miền ngũ ấm mịt mờ.
-Not Mine
In the annals of the wise, before the saints arose,
Each bore a past, where common foibles froze.
From errant paths to enlightened grace,
What transforms the base? A turned face.
Yet sanctity’s tale, not merely one of cease and desist,
But a canvas where mistakes meet the mending wrist.
Embrace each flaw, own every fault,
Through storms of self, find the sanctified vault.
Perfection—a distant star, not reached in leaps or bounds,
But through every small act where intention resounds.
Sanctity is not a title worn, or a state finely dressed,
But a daily toil, in virtue's quest.
Our journey within—a path of constant rise and fall,
Where learning is the prize, the heart’s true call.
The end as sweet as the paths we rove,
For in each step, our character we prove.
What vow binds us to this noble plight?
To seek the right, in each wrong to write.
Sanctity then emerges, not just as a name or gain,
But as a truth lived, in joy and pain.
Life's journey, a tapestry richly spun,
Where the weaving and the thread are one.
In pursuit of the sacred, let not titles lead,
But the depth of our deeds, the growth of our seed.
So on this path, let clarity be our guide,
Not for titles we seek, but the virtue inside.
The journey itself a reward, so grand,
In each mindful step, in each heart’s command.
-Not Mine
Trong sử sách của những người khôn ngoan, trước khi các thánh nhân xuất hiện,
Mỗi người đều mang một quá khứ, nơi những sai lầm thường nhật đọng lại.
Từ con đường lầm lỗi đến ân sủng sáng suốt,
Điều gì biến đổi sự hèn mọn? Một khuôn mặt quay trở lại.
Nhưng câu chuyện về sự thiêng liêng, không chỉ là ngừng làm điều xấu,
Mà là một bức tranh nơi sai lầm gặp sự sửa chữa.
Hãy ôm lấy từng khuyết điểm, nhận lỗi từng lỗi lầm,
Qua bão tố của bản thân, tìm kiếm kho báu thiêng liêng.
Sự hoàn hảo—một ngôi sao xa xôi, không thể đạt được bằng những bước nhảy vọt,
Mà qua từng hành động nhỏ nơi ý định vang vọng.
Thánh thiện không phải là một danh hiệu được mang, hay một trạng thái được trau chuốt,
Mà là một công việc hàng ngày, trong sứ mệnh của đức hạnh.
Hành trình nội tâm—một con đường liên tục lên xuống,
Nơi học hỏi là phần thưởng, tiếng gọi chân thật của trái tim.
Kết quả cũng ngọt ngào như những con đường chúng ta đi qua,
Bởi trên mỗi bước đi, chúng ta chứng minh tính cách của mình.
Lời thề nào ràng buộc chúng ta với cuộc đấu tranh cao quý này?
Để tìm điều đúng, trong mỗi sai lầm để viết lại.
Thánh thiện sau đó xuất hiện, không chỉ như một cái tên hay một thành tựu,
Mà như một sự thật được sống, trong niềm vui và nỗi đau.
Cuộc đời là một tấm thảm thêu đầy màu sắc,
Nơi sự dệt và chỉ là một.
Trong sự theo đuổi cái thiêng liêng, đừng để danh hiệu dẫn dắt,
Mà là độ sâu của hành động chúng ta, sự phát triển của mầm sống chúng ta.
Vậy trên con đường này, hãy để sự rõ ràng là người hướng dẫn chúng ta,
Không phải danh hiệu chúng ta tìm kiếm, mà là đức tính bên trong.
Chính hành trình là phần thưởng, quá trọng đại,
Trong mỗi bước chân tỉnh táo, trong mỗi lệnh của trái tim.
-Not Mine
In the gentle whispers of the Vu Lan breeze,
We weave threads of remembrance, hearts at ease.
A tapestry of love, spun with reverent hands,
Honoring the ties that bind, as tradition demands.
Once a year, when the moon glows full and bright,
We pay homage to those who walked before us in light.
With roses of red, pink or white upon our chests,
We remember our parents, and their eternal rests.
Ancestors stir in the realm where spirits dwell,
Their stories in every chime and temple bell.
We offer food, and prayers softly spoken,
To soothe their paths, their chains unbroken.
Filial piety, a beacon that guides our way,
Through acts of kindness, we honor their stay.
Helping those in need, shining a light of wisdom,
Symbols of liberation, a recurring dream.
Karma weaves its thread through all we do,
No one above, its lessons true and through.
Understanding deep, its intricate dance,
Gives us the strength to advance, enhance.
So let us gather under this sacred moon,
To chant, to pray, to sing life’s tune.
For in remembrance, our spirits entwine,
In the benevolent glow of Vu Lan, divine.
May this Vu Lan foster a spirit so grand,
Of benevolence and peace across the land.
Remembering always the path we roam,
To filial piety, our spiritual home.
-Not Mine
Trong những tiếng thì thầm nhẹ nhàng của gió Vu Lan,
Chúng ta dệt nên những sợi tơ hồi ức, lòng thanh thản.
Tấm thảm tình yêu, được dệt bằng bàn tay thành kính,
Tôn vinh những ràng buộc, theo đúng truyền thống.
Một lần mỗi năm, khi trăng tròn sáng và rực rỡ,
Chúng ta tưởng nhớ những người đã đi trước ánh sáng của chúng ta.
Với những bông hồng đỏ, hồng hoặc trắng trên ngực,
Chúng ta nhớ về cha mẹ và sự nghỉ ngơi vĩnh hằng của họ.
Tổ tiên vẫn động trong cõi nơi linh hồn trú ngụ,
Câu chuyện của họ trong mỗi tiếng chuông và tiếng kinh cầu trong chùa.
Chúng ta cúng dường thức ăn, và những lời cầu nguyện nhẹ nhàng,
Để xoa dịu con đường của họ, giải thoát họ khỏi xiềng xích.
Hiếu đạo, ngọn hải đăng dẫn lối chúng ta,
Qua những hành động tử tế, chúng ta tôn vinh cuộc đời họ.
Giúp đỡ những người gặp khó khăn, chiếu sáng trí tuệ,
Biểu tượng của sự giải thoát, một giấc mơ lặp đi lặp lại.
Nghiệp chướng dệt nên từng sợi chỉ qua mọi việc chúng ta làm,
Không ai nằm ngoài, bài học chân thực và sâu sắc.
Hiểu biết sâu sắc, điệu nhảy tinh vi của nó,
Mang lại cho chúng ta sức mạnh để tiến lên, nâng cao.
Hãy tụ họp dưới ánh trăng thiêng liêng này,
Để niệm phật, cầu nguyện, hát ca khúc đời.
Bởi trong hồi ức, tâm hồn chúng ta quấn quýt,
Trong ánh sáng từ bi của Vu Lan, thiêng liêng.
Nguyện cho Vu Lan này nuôi dưỡng tinh thần vĩ đại,
Của lòng nhân ái và hòa bình khắp mọi miền đất nước.
Luôn nhớ về con đường chúng ta đi,
Hiếu đạo, tổ ấm tâm linh của chúng ta.
-Not Mine
In the storm of emotions, when shadows fall,
Chant the sacred words, let them be your call.
"Nam Mô Đại Từ Đại Bi Tam Thinh Cứu Khô Cứu Nạn
Quảng Đại Linh Cảm Quan Thế Âm Bồ Tát Ma Ha Tát,"
Echoes of compassion, where healing begins.
When past haunts and present fears entwine,
Face them boldly, don't decline.
Acknowledge the path where karma leads,
Through the maze where the troubled spirit pleads.
In the midst of turmoil, know your realm,
Six worlds spinning, a ship without a helm.
Identify the waves that toss your soul,
Anger, lust, delusions that take their toll.
But what if another choice can be made?
Selecting paths where light pervades.
No regrets to sow, no ill karma to grow,
Finding peace in actions that wisdom show.
Continue the chants, let them permeate,
Believe in their power to cleanse, to liberate.
Let each syllable wash over you,
Purifying intentions, making them true.
Awaken the senses, let compassion rise,
From beneath the dirt, open up your eyes.
The chant is a beacon, cutting through the night,
Guiding you gently back to the light.
Embrace the distraction, understand its form,
Emotions and thoughts like a passing storm.
Focus on the chant, let it fill your being,
In its sacred echo, find a new way of seeing.
Hidden issues linger, waiting to emerge,
Triggered by life’s converging surge.
Temporary peace, a fleeting shore,
Until we resolve what lies at our core.
So let us chant with all our might,
In our hearts, let the mantra ignite.
A journey of healing, step by step,
With each chant, closer to peace, we'll adept.
-Not Mine
Trong cơn bão cảm xúc, khi bóng tối buông xuống,
Hãy lặp lại những lời niệm phật, để chúng trở thành tiếng gọi của bạn.
"Nam Mô Đại Từ Đại Bi Tam Thinh Cứu Khô Cứu Nạn
Quảng Đại Linh Cảm Quan Thế Âm Bồ Tát Ma Ha Tát,"
Vang vọng của lòng từ bi, nơi khởi đầu cho sự chữa lành.
Khi quá khứ ám ảnh và nỗi sợ hiện tại đan xen,
Hãy đối mặt dũng cảm, đừng lùi bước.
Nhận thức con đường mà nghiệp dẫn dắt,
Qua mê cung nơi tâm hồn rối bời cầu cứu.
Giữa cơn bão, hãy biết rõ cõi mình,
Sáu thế giới quay cuồng, con thuyền không bánh lái.
Xác định những con sóng làm xáo trộn tâm hồn bạn,
Giận dữ, dục vọng, ảo tưởng gây tổn thương.
Nhưng liệu có một lựa chọn khác được thực hiện?
Chọn lựa con đường ánh sáng lan tỏa.
Không hối tiếc để gieo, không ác nghiệp để mọc,
Tìm kiếm bình yên trong những hành động mà trí tuệ hiển hiện.
Tiếp tục niệm phật, để chúng thấm sâu,
Tin vào sức mạnh của chúng để thanh tẩy, giải thoát.
Hãy để từng âm tiết trôi qua bạn,
Làm sạch ý định, khiến chúng trở nên chân thật.
Đánh thức giác quan, để lòng từ bi dâng cao,
Từ dưới bùn nhơ, mở mắt ra.
Lời kinh là ngọn hải đăng, xuyên qua đêm tối,
Dẫn dắt bạn nhẹ nhàng trở lại ánh sáng.
Đón nhận sự phân tâm, hiểu hình thức của nó,
Cảm xúc và suy nghĩ như cơn bão qua đi.
Tập trung vào niệm phật, để nó lấp đầy tâm hồn bạn,
Trong tiếng vang thiêng liêng, tìm thấy một cách nhìn mới.
Những vấn đề ẩn giấu tồn tại, chờ đợi để bộc lộ,
Kích hoạt bởi dòng chảy hội tụ của cuộc sống.
Bình yên tạm thời, một bờ bến chóng qua,
Cho đến khi chúng ta giải quyết những gì nằm ở cốt lõi.
Vậy hãy niệm phật với tất cả sức mạnh của chúng ta,
Trong trái tim, để bài kinh thắp sáng.
Hành trình chữa lành, từng bước một,
Với mỗi lời niệm, gần hơn với bình yên, chúng ta sẽ thuần thục.
-Not Mine
Beneath the blood moon's eerie, crimson glare,
Demons feast on despair, thick in the air.
Hatred, anger, lust, and envy's foul play,
Insecurity, resentment, suspicion hold sway.
The earth bathes in red, a sinister light,
As humans wage wars, lost to the night.
With modern weapons, destruction's new height,
The world teeters on the brink, a pitiful sight.
Yet, amidst this chaos, a whisper of hope,
A call to compassion, with darkness to cope.
Forgiveness and wisdom, like a lifeline rope,
Offering salvation, a broadened scope.
Let's not feed the demons with our fear,
Nor let the blood moon find us easy to steer.
In the heart of darkness, let's be clear,
Compassion, forgiveness, wisdom—our gear.
For only through these can we truly be free,
From the blood moon's curse, from a world on its knee.
Let's break the cycle, let our spirits flee,
The trap of our making, and finally see.
The power within, to change the tide,
To heal the world, wide-eyed and wide.
Under the blood moon, let's not hide,
But stand with love, side by side.
-Not Mine
Dưới ánh sáng quỷ dị, đỏ rực của mặt trăng máu,
Quỷ dữ đang thưởng thức, bữa tiệc của sự tuyệt vọng.
Hận thù, giận dữ, dục vọng, và ghen tị đầy rẫy,
Bất an, oán trách, nghi ngờ làm chủ màn đêm.
Trái đất tắm trong ánh đỏ, ánh sáng tai ương,
Con người chiến đấu, mất hết lý trí trong đêm tối.
Với vũ khí hiện đại, hủy diệt mới mức cao nhất,
Thế giới chao đảo bên bờ vực, cảnh tượng đáng thương.
Nhưng, giữa cơn hỗn loạn, một tiếng thì thầm của hy vọng,
Lời kêu gọi lòng từ bi, đối mặt với bóng tối.
Khoan dung và trí tuệ, như một sợi dây cứu sinh,
Mang lại sự cứu rỗi, một hướng đi rộng mở.
Hãy không nuôi dưỡng quỷ dữ bằng nỗi sợ của chính mình,
Cũng đừng để mặt trăng máu dễ dàng điều khiển.
Trong bóng tối của trái tim, hãy tìm ánh sáng của sự rõ ràng,
Lòng từ bi, khoan dung, trí tuệ - bộ ba cứu cánh của chúng ta.
Chỉ qua những phẩm chất này, chúng ta mới thực sự tự do,
Thoát khỏi lời nguyền của mặt trăng máu, khỏi thế giới bị xiềng xích.
Hãy phá vỡ chu kỳ, để tâm hồn ta bay cao,
Tránh xa từ cơn ác mộng, và cuối cùng tìm thấy ánh sáng.
-Not Mine
In the corridors of mind, doors swing wide,
To rooms of greed, anger, where shadows abide.
Each portal, a pathway to downward spirals,
Where negative emotions hold unyielding trials.
These doors can be shut, though not without fight,
It takes will and wisdom to block out the night.
When doors of delusion and hatred stand ajar,
We tread paths that place our peace afar.
Trapped in a loop, a karmic embrace,
Circling endlessly, the same weary chase.
Expanding our circle, yet never breaking free,
Bound by chains we feel, but cannot see.
Understanding beckons, a deeper quest,
To recognize reactions, put instincts to test.
Are we judging from a hellish, hateful place,
Or from greed like hungry ghosts, in endless chase?
Do animal urges drive our desires?
Or do we war like demigods, stoking fires?
Perhaps a godly love whispers from above,
Urging us to act with universal love.
What drives our actions? To harm, to heal, to use?
Are we guardians of peace or agents of abuse?
Only by closing these darkened doors tight,
Can clarity emerge, bringing forth light.
The void left behind must not remain empty,
Fill it with compassion, let it be plenty.
For negative voids attract dark once more,
And we find ourselves back where we were before.
In this deadly struggle within our own essence,
We climb or we fall by our own presence.
May this battle remind us, in every strife,
To seek the key, break free from the circle of life.
Let not the weeds of confusion cloud our way,
But search for the exit, day by day.
Through understanding, kindness, and a heart that sees,
We can unlock ourselves and finally find peace.
-Not Mine
Trong hành lang tâm trí, cánh cửa mở rộng,
Dẫn vào phòng của tham lam, giận dữ, nơi bóng tối trú ngụ.
Mỗi cánh cửa, một lối đi xuống vực thẳm,
Nơi cảm xúc tiêu cực giữ những thử thách không khoan nhượng.
Những cánh cửa này có thể được đóng lại, dù không dễ dàng,
Cần có ý chí và trí tuệ để chặn đêm tối.
Khi cửa của ảo tưởng và hận thù hé mở,
Chúng ta bước trên con đường đẩy hòa bình xa xôi.
Mắc kẹt trong vòng lặp, một cái ôm của nghiệp,
Quay cuồng mãi, cùng một cuộc rượt đuổi mệt mỏi.
Mở rộng vòng tròn của chúng ta, nhưng không bao giờ thoát ra được,
Ràng buộc bởi những xiềng xích chúng ta cảm nhận, nhưng không thấy.
Sự hiểu biết vẫy gọi, một nhiệm vụ sâu sắc hơn,
Nhận ra phản ứng, thử thách bản năng.
Liệu chúng ta đang phán xét từ nơi đầy hận thù, địa ngục,
Hay từ lòng tham như ma đói, trong cuộc đuổi bắt không hồi kết?
Liệu những ham muốn động vật có thúc đẩy ham muốn của chúng ta không?
Hay chúng ta chiến đấu như thần chiến tranh, thổi bùng ngọn lửa?
Có thể tình yêu thần thánh thì thầm từ trên cao,
Thúc giục chúng ta hành động với tình yêu vũ trụ.
Điều gì thúc đẩy hành động của chúng ta? Gây hại, chữa lành, hay sử dụng?
Chúng ta là người bảo vệ hòa bình hay là kẻ gây rối?
Chỉ khi đóng chặt những cánh cửa tăm tối,
Ánh sáng mới lóe lên, mang lại ánh sáng.
Khoảng không còn lại không được để trống,
Hãy lấp đầy nó bằng lòng từ bi, để nó dồi dào.
Bởi khoảng trống tiêu cực sẽ thu hút bóng tối trở lại,
Và chúng ta thấy mình quay trở lại nơi từng bắt đầu.
Trong cuộc đấu tranh nguy hiểm này với bản chất của chính mình,
Chúng ta leo lên hay rơi xuống do chính mình.
Cuộc chiến này hãy nhắc nhở chúng ta, trong mỗi khó khăn,
Tìm kiếm chìa khóa, thoát ra khỏi vòng tròn của đời.
Đừng để cỏ dại của sự nhầm lẫn che mờ lối đi,
Nhưng tìm kiếm lối thoát, từng ngày một.
Qua sự hiểu biết, lòng tốt, và một trái tim biết thấy,
Chúng ta có thể mở khóa bản thân và cuối cùng tìm thấy sự bình yên.
-Not Mine
In the theater of life, some cast shadows to climb,
Elevating newcomers, in a play most sublime.
They weave a tale where newcomers shine bright,
Casting old friends in the dimmest light.
A game of manipulation, a strategic dance,
Seeking favor and kinship, leaving nothing to chance.
But such tactics, though cunning, expose a raw need,
For personal gain, a hunger they feed.
People are not pawns on a chessboard so grand,
They see through the schemes, understand the hand.
Bridges burn in the wake of deceit,
Leaving the schemer in an empty seat.
Is this a virtue that lifts us high,
Or a vice that causes our spirit to die?
Would we welcome this game if roles reversed,
If we were the ones whom others coerced?
When the pillars we lean on crumble and fall,
Who remains by our side, who answers the call?
Is it those we uplifted, or those we've scorned,
Or are we left alone, abandoned, and mourned?
Gratitude extends beyond mere words of praise,
To the hands that clean, the ones that raise.
Acknowledging efforts in the humblest ways,
Cleansing dishes, clearing the haze.
Empathy, the root that holds us firm,
Without it, like a tree, we falter and squirm.
Are we losing touch with this crucial core,
Letting fear and desire rule evermore?
Do we wait for cataclysms to jolt our sense,
Or do we choose now to mend the fence?
The paths of realms, from hell to divine,
Reflect in actions, in the heart's design.
Think not only of how to handle, but the cost,
Of actions taken, and the lines crossed.
Which world aligns with our current path,
Are we bound for peace, or destined for wrath?
-Not Mine
Trong rạp hát cuộc đời, một số người tạo bóng tối để leo cao,
Nâng đỡ người mới, trong một vở kịch tuyệt vời.
Họ dệt nên một câu chuyện nơi người mới tỏa sáng rực rỡ,
Đẩy bạn bè cũ vào ánh sáng mờ nhạt nhất.
Trò chơi thao túng, một điệu nhảy chiến lược,
Tìm kiếm sự ưu ái và tình thân, không để lại điều gì cho may rủi.
Nhưng những thủ thuật tinh ranh, mặc dù tinh vi, lại lộ ra nhu cầu thô thiển,
Cho lợi ích cá nhân, một cơn đói mà họ nuôi dưỡng.
Con người không phải là quân cờ trên bàn cờ lớn,
Họ nhìn thấu âm mưu, hiểu bàn tay đang điều khiển.
Cầu nối cháy trong vết tích của sự lừa dối,
Để kẻ mưu mô ngồi trên một chiếc ghế trống.
Đây có phải là đức tính nâng chúng ta lên cao,
Hay là tật xấu khiến tinh thần chúng ta tàn lụi?
Liệu chúng ta có hoan nghênh trò chơi này nếu vai trò đảo ngược,
Nếu chúng ta là người bị người khác ép buộc?
Khi những trụ cột chúng ta dựa vào sụp đổ và rơi,
Ai còn bên cạnh ta, ai trả lời lời kêu gọi?
Là những người chúng ta đã nâng đỡ, hay những người chúng ta đã khinh thường,
Hay chúng ta bị bỏ lại một mình, bị ruồng bỏ, và than khóc?
Lòng biết ơn không chỉ dừng lại ở lời khen ngợi,
Mà còn là những bàn tay rửa sạch, những người nâng đỡ.
Ghi nhận công sức một cách khiêm tốn,
Rửa sạch bát đĩa, làm trong sạch không khí.
Sự đồng cảm, rễ giữ chúng ta vững chắc,
Không có nó, giống như cây, chúng ta lảo đảo và quằn quại.
Liệu chúng ta có đang mất điểm chạm với phần cốt lõi quan trọng này,
Để cho nỗi sợ và khát vọng thống trị mãi mãi?
Liệu chúng ta có chờ đợi thảm họa lớn để thức tỉnh lý trí,
Hay chúng ta chọn ngay bây giờ để sửa chữa hàng rào?
Những con đường của các cõi, từ địa ngục đến thiên đường,
Phản ánh trong hành động, trong thiết kế của trái tim.
Hãy suy nghĩ không chỉ cách xử lý, mà còn về chi phí,
Của những hành động được thực hiện, và những ranh giới bị vượt qua.
Thế giới nào phù hợp với con đường hiện tại của chúng ta,
Liệu chúng ta đang hướng tới bình yên, hay định mệnh là sự giận dữ?
-Not Mine
In the shade of enlightenment, where Buddhas tread,
Some walk closely, their egos fed.
Thinking themselves as equals to the sage,
Forgetting reverence as they engage.
Close to Buddha, yet far from truth,
Losing respect, their actions uncouth.
The core of value, a lesson to cherish,
Appreciate deeds, or virtues perish.
We plant seeds in the forest of good,
Hoping to thrive as we understood.
But respect forgotten, like dry wood set aflame,
Burning our forest, in a game of blame.
Creating and burning, a cycle so dire,
Does it lift us higher, or mire us in mire?
Is our journey marked by growth or decay,
Are we better or worse on this spiritual way?
If troubles persist, and foes seem to rise,
Perhaps our virtues are cloaked in disguise.
For in the true forest of virtue so grand,
Challenges meet us where we stand.
Let us not equate ourselves with the divine,
But remember the Buddha's respectful line.
For the path to enlightenment, ever so steep,
Is for those who sow respect, and humbly reap.
Look to your forest, is it lush or bare?
Reflect on your path, handle it with care.
Respect and cherish the wisdom of old,
And watch your forest of virtue, beautifully unfold.
-Not Mine
Dưới bóng ánh sáng giác ngộ, nơi các bậc Phật bước đi,
Có những kẻ đi bên cạnh, nuôi dưỡng cái tôi của mình.
Nghĩ rằng mình ngang hàng với bậc trí tuệ,
Quên đi sự tôn kính khi họ tham gia.
Gần Đức Phật, nhưng lại xa lìa chân lý,
Mất đi sự tôn trọng, hành động thiếu lịch sự.
Bản chất của giá trị, một bài học để trân trọng,
Biết ơn những điều người khác đã làm, nếu không đức hạnh sẽ tàn lụi.
Chúng ta gieo hạt trong khu rừng của điều tốt,
Hi vọng sẽ phát triển như chúng ta đã hiểu.
Nhưng sự tôn trọng bị lãng quên, như củi khô được đốt cháy,
Đốt cháy khu rừng của mình, trong trò chơi đổ lỗi.
Tạo dựng và đốt cháy, một chu kỳ quả là tai hại,
Liệu nó có nâng chúng ta lên cao hơn, hay làm chúng ta sa lầy?
Hành trình của chúng ta đánh dấu bởi sự phát triển hay suy tàn,
Chúng ta tốt hơn hay tệ hơn trên con đường tâm linh này?
Nếu rắc rối vẫn tiếp diễn, và kẻ thù dường như gia tăng,
Có lẽ đức hạnh của chúng ta đang được ngụy trang.
Bởi trong khu rừng đức hạnh vĩ đại,
Thử thách gặp chúng ta ngay tại nơi chúng ta đứng.
Hãy không tự cho mình ngang hàng với cái thiêng liêng,
Nhưng nhớ lại lời Đức Phật tôn kính.
Bởi con đường đến giác ngộ, quả thật dốc,
Dành cho những ai gieo sự tôn trọng, và khiêm tốn gặt hái.
Hãy nhìn vào khu rừng của bạn, nó xanh tươi hay trơ trụi?
Suy ngẫm về con đường của bạn, hãy cẩn thận xử lý.
Tôn trọng và trân trọng trí tuệ cổ xưa,
Và xem khu rừng đức hạnh của bạn, đẹp đẽ bung nở.
-Not Mine
Time is fleeting, yet unnoticed it goes,
As the flames of our dwelling fiercely glow.
Our house ablaze with a luminous fire,
Oblivious we stand, unaware of the pyre.
Life ticks away, both spirit and form,
As the fire burns brighter, far from the norm.
How much time left? We ponder not,
Caught in daily illusions, our fate forgot.
The patriarch, our anchor, may soon depart,
Leaving us to question the state of our heart.
What remains in the ashes, when support is no more?
Are we left with embers, or can we restore?
When the guiding light fades into the night,
Will we find our own way, or lose sight of the fight?
With the patriarch gone, on whom do we rely?
Is our inner strength ready to answer the why?
Let this burning house be our wake-up call,
To see beyond the flames, the temporal wall.
To cherish each moment, each breath drawn in,
For we know not the hour, when the end might begin.
As the house burns, let's find our true core,
The values and virtues we ought to restore.
When support is gone, let our hearts hold tight,
To the wisdom the patriarch left, to lead us to the light.
-Not Mine
Thời gian trôi đi, thế nhưng chúng ta không nhận ra,
Khi ngọn lửa của ngôi nhà chúng ta cháy mãnh liệt hơn bao giờ hết.
Ngôi nhà chúng ta bùng cháy rực rỡ,
Chúng ta đứng đó, không hay biết, không quan tâm đến đống lửa.
Cuộc đời trôi đi, cả về tinh thần lẫn thể xác,
Khi ngọn lửa cháy sáng hơn, xa rời điều bình thường.
Còn bao nhiêu thời gian nữa? Chúng ta không suy nghĩ,
Mải mê trong ảo tưởng hàng ngày, quên mất số phận.
Sư Tổ, chỗ dựa của chúng ta, có thể sớm rời xa,
Để lại cho chúng ta câu hỏi về tình trạng của trái tim mình.
Điều gì còn lại trong đống tro tàn, khi sự hỗ trợ không còn nữa?
Chúng ta còn lại với than hồng, hay chúng ta có thể phục hồi?
Khi ánh sáng dẫn dắt tắt dần vào đêm,
Liệu chúng ta có tìm ra con đường của mình, hay mất hút trong cuộc chiến?
Khi Sư Tổ đi xa, chúng ta dựa vào ai?
Liệu sức mạnh nội tâm của chúng ta có sẵn sàng để trả lời tại sao?
Hãy để ngôi nhà đang cháy này là hồi chuông báo thức cho chúng ta,
Nhìn xa hơn ngọn lửa, bức tường tạm thời.
Trân trọng từng khoảnh khắc, từng hơi thở,
Bởi chúng ta không biết giờ phút nào, cái kết sẽ bắt đầu.
Khi ngôi nhà cháy, hãy tìm thấy bản chất thật của chúng ta,
Những giá trị và đức tính chúng ta cần phục hồi.
Khi sự hỗ trợ không còn, hãy để trái tim chúng ta giữ chặt,
Vào trí tuệ mà Sư Tổ để lại, để dẫn dắt chúng ta đến ánh sáng.
-Not Mine
Truthful words, they pierce like a spear,
Hard to hear, they bring us near fear.
Authentic words, heavy to swallow,
Difficult they fall, in the hollows of tomorrow.
Caring words, though meant to heal,
Often hurt, as they peel
The layers of karma, self-built walls,
Revealing the shadows in our halls.
Only sorrow, only regret,
When it's too late to reset.
The echoes of truth once softly spoken,
Now loud, now clear, our illusions broken.
Hope to see the face of another as a sign,
A danger beacon, a line
To wake us from slumber, to truly see,
Or just another cycle in eternity.
Will we heed the call, the hard truths told,
Or wander endlessly, in the cold?
The choice is ours, to listen, to heed,
To break the cycle, to truly be freed.
Let not sorrow be our only guide,
Nor wait for regret to open our eyes wide.
For truth, though hard, is the key,
To unlock our chains, to set us free.
-Not Mine
Lời thật, chúng đâm xuyên như một mũi giáo,
Khó nghe, chúng đưa chúng ta đến gần nỗi sợ.
Lời chân thực, nặng nề để nuốt,
Chúng rơi xuống khó khăn, vào khoảng trống của ngày mai.
Lời quan tâm, dù ý định để chữa lành,
Thường gây đau đớn, khi chúng lột đi
Những lớp nghiệp, bức tường tự xây,
Bộc lộ những bóng tối trong hành lang của chúng ta.
Chỉ có nỗi buồn, chỉ có hối tiếc,
Khi quá muộn để đặt lại.
Tiếng vọng của sự thật từng được nói nhẹ nhàng,
Giờ đây lớn tiếng, rõ ràng, ảo tưởng của chúng ta bị phá vỡ.
Hy vọng thấy khuôn mặt người khác như một dấu hiệu,
Một ngọn hải đăng nguy hiểm, một ranh giới
Để đánh thức chúng ta khỏi giấc ngủ, để thực sự thấy,
Hay chỉ là một vòng lặp khác trong vĩnh cửu.
Liệu chúng ta có chú ý đến lời kêu gọi, những sự thật khó khăn được nói,
Hay lang thang vô tận, trong cái lạnh?
Sự lựa chọn là của chúng ta, để lắng nghe, để chú ý,
Để phá vỡ vòng lặp, để thực sự được tự do.
Đừng để nỗi buồn là hướng dẫn duy nhất của chúng ta,
Cũng đừng chờ đợi hối tiếc để mở rộng đôi mắt.
Bởi sự thật, dù khó khăn, là chìa khóa,
Để giải thoát chúng ta khỏi xiềng xích, để giải phóng chúng ta.
-Not Mine
In the playful dance of life’s grand play,
We often find ourselves swayed to say,
That we are right, steadfast in our stance,
Blind to the ego's subtle, insidious dance.
Our hearts, though pure, can sometimes be misled,
By the venom of ego, silently spread.
It nudges us away from what we dislike,
Building walls from the truths we might spike.
With strong desires and an iron will,
We justify beliefs that time cannot still.
Convictions held tightly, like shields in a fight,
Obscuring our vision, blocking the light.
Yet, only when we see our imbalance take shape,
Recognizing the roadblocks, the landscapes we drape,
Do we begin to notice the narrow path we tread,
Wandering on lanes where angels fear to head.
Acknowledging this path, our internal dissent,
Is the first step towards enlightenment.
It’s a journey of unlearning, of seeing anew,
Where humility governs the views we pursue.
May we soften our steps and widen our gaze,
Questioning the self-righteous fog, the haze.
By opening our hearts and minds to more,
We find the wider paths we hadn’t seen before.
Let’s laugh at our follies, embrace what we learn,
For in each mistaken step, there’s a chance to turn.
From the narrow paths of ego, we can choose to depart,
Finding balance and truth in the art of the heart.
-Not Mine
Trong điệu múa vui nhộn của vở kịch cuộc đời,
Chúng ta thường thấy mình bị cuốn theo, tự nói,
Rằng mình đúng, kiên định trong lập trường,
Mù quáng trước điệu nhảy tinh vi, xảo quyệt của cái tôi.
Trái tim tuy thuần khiết, đôi khi vẫn lạc lối,
Bởi nọc độc của cái tôi, lặng lẽ lan truyền.
Nó đẩy chúng ta ra xa những điều chúng ta không thích,
Xây dựng bức tường từ những sự thật chúng ta có thể bỏ qua.
Với khát vọng mạnh mẽ và ý chí thép,
Chúng ta biện minh cho những niềm tin mà thời gian không thể dập tắt.
Những quan điểm giữ chặt như khiên trong trận chiến,
Che khuất tầm nhìn, chặn ánh sáng.
Chỉ khi chúng ta thấy sự mất cân bằng của mình hình thành,
Nhận ra những chướng ngại, cảnh quan chúng ta tạo ra,
Chúng ta mới bắt đầu nhận thấy con đường hẹp mình đang đi,
Lang thang trên những lối mà thiên thần cũng ngại bước tới.
Nhìn nhận con đường này, sự bất đồng nội tâm của mình,
Là bước đầu tiên hướng tới giác ngộ.
Đó là hành trình bỏ học, nhìn thế giới bằng con mắt mới,
Nơi khiêm tốn điều khiển quan điểm chúng ta theo đuổi.
Hãy làm mềm bước chân và mở rộng tầm nhìn,
Hỏi lại sương mù tự cho mình là đúng, sương mù đó.
Bằng cách mở rộng trái tim và tâm trí ra nhiều hơn,
Chúng ta tìm thấy những con đường rộng lớn hơn mà trước đây chưa từng thấy.
Hãy cười vào những điều ngớ ngẩn của mình, ôm lấy những điều chúng ta học được,
Bởi trong mỗi bước đi sai lầm, là cơ hội để quay đầu.
Từ những con đường hẹp của cái tôi, chúng ta có thể chọn rời bỏ,
Tìm thấy sự cân bằng và sự thật trong nghệ thuật của trái tim.
-Not Mine
In the realm of fear where pressures mount,
A compassion mindset serves as a fountain,
Shielding the body from the cries within,
Silencing the screams of danger, the din.
Our brains and bodies shout in alarm,
Warning of harm in each outstretched arm.
But with hearts tuned to compassion's warm embrace,
We mute the fears that we otherwise face.
The terror that others might do us wrong,
As we seek to help, both weak and strong,
Both those we love and those we despise,
Without expecting returns or heeding the lies.
The more we cling to desires, to personal gains,
Viewing the world through our own refrains,
The more we lose our spiritual balance, astray,
Disconnected, lost, in a distorted ballet.
Reality becomes a shade, twisted and bent,
When all we see are desires unspent.
Like the young elephant, bound by a rope,
Struggling fiercely with dwindling hope.
At first it fights, all fury and fire,
Against the binds of its dire mire.
Yet over time, as the struggles wane,
The stakes grow smaller, but the binds remain.
So easy to surrender, to cease the fight,
To accept the shadows over the light.
But in compassion, a power so grand,
We find the strength to understand and stand.
To see beyond our personal scope,
Break free from the binds, restore our hope.
For in a mindset of giving, of loving sans fear,
We reclaim our spirit, draw our true selves near.
-Not Mine
Trong vương quốc của nỗi sợ nơi áp lực tăng cao,
Tâm trạng từ bi như nguồn suối chảy vào,
Bảo vệ cơ thể khỏi tiếng la hét bên trong,
Làm câm lặng tiếng kêu nguy hiểm, tiếng ồn ào.
Não và cơ thể chúng ta la hét cảnh báo,
Sợ hãi tổn thương từ mỗi cánh tay dang rộng.
Nhưng với trái tim ấm áp từ bi,
Chúng ta làm dịu những nỗi sợ mà chúng ta phải đối mặt.
Nỗi kinh hoàng rằng người khác sẽ đối xử tệ bạc,
Khi chúng ta cố gắng giúp đỡ, kẻ yếu lẫn kẻ mạnh,
Cả những người chúng ta yêu thương và ghét bỏ,
Không mong đợi điều gì đền đáp hay lắng nghe những lời dối trá.
Càng bám víu vào khát vọng, vào lợi ích cá nhân,
Nhìn thế giới qua lăng kính của riêng mình,
Chúng ta càng mất đi sự cân bằng tâm linh,
Mất kết nối, lạc lối, trong một điệu múa méo mó.
Thực tế trở thành một sắc thái, bị bóp méo và uốn cong,
Khi tất cả những gì chúng ta thấy là những khát vọng chưa được thỏa mãn.
Giống như chú voi con, bị trói bởi một sợi dây,
Đấu tranh dữ dội với hy vọng ngày càng mờ nhạt.
Ban đầu nó chiến đấu, mãnh liệt và dữ dội,
Chống lại những ràng buộc của bùn lầy khốn khó.
Nhưng theo thời gian, khi cuộc đấu tranh suy giảm,
Những cọc dù nhỏ hơn, nhưng sự trói buộc vẫn còn.
Quá dễ dàng để đầu hàng, để ngừng chiến đấu,
Để chấp nhận bóng tối thay vì ánh sáng.
Nhưng trong lòng từ bi, một sức mạnh vĩ đại,
Chúng ta tìm thấy sức mạnh để hiểu và đứng vững.
Để nhìn xa hơn phạm vi cá nhân,
Giải phóng khỏi những ràng buộc, phục hồi hy vọng.
Bởi vì trong tâm trạng cho đi, yêu thương không sợ hãi,
Chúng ta thu hồi lại tinh thần, kéo bản thân thực sự lại gần hơn.
-Not Mine
On this day of cake and candles, where wishes weave and sway,
We send a prayer for enlightenment, in a most heartfelt way.
May each slice of your special cake be a step towards the light,
And every candle's flicker guide you through the night.
As you blow out the candles, one by one with glee,
Imagine shedding layers of self, setting your spirit free.
Let this year bring wisdom, like never seen before,
Where every little moment opens a brand new door.
On this journey to enlightenment, where truths often hide,
May laughter be your compass, and joy your faithful guide.
Seek not just the answers, but enjoy the quest,
For in seeking joy in the simple, you pass life's test.
May your path be strewn with petals, soft under your feet,
And when challenges arise, may you find the beat.
A year of deep reflection, but also of great fun,
Balancing meditation with a bit of sun.
So here's to you, dear friend, on your special day,
May enlightenment's light shine bright on your way.
With each passing year, grow wiser and light-hearted,
Remember, the journey is the prize, and you've just started!
-Not Mine
Ngày này của bánh và nến, nơi ước mơ đan xen và vẫy gọi,
Chúng ta gửi lời cầu nguyện cho sự giác ngộ, một cách chân thành.
Mỗi miếng bánh của ngày đặc biệt này là một bước tiến về ánh sáng,
Và ánh sáng của mỗi ngọn nến dẫn lối bạn qua đêm tối.
Khi bạn thổi tắt những ngọn nến, từng cái một với niềm vui,
Hãy tưởng tượng bạn đang bỏ đi lớp vỏ của bản thân, giải phóng tinh thần của mình.
Xin cho năm này mang đến cho bạn trí tuệ, như chưa từng thấy trước đây,
Nơi mỗi khoảnh khắc nhỏ mở ra một cánh cửa mới.
Trên hành trình này đến với sự giác ngộ, nơi sự thật thường ẩn giấu,
Xin cho tiếng cười là la bàn của bạn, và niềm vui là người bạn đồng hành trung thành.
Đừng chỉ tìm kiếm câu trả lời, mà hãy tận hưởng cuộc hành trình,
Bởi trong việc tìm thấy niềm vui trong những điều giản dị, bạn vượt qua bài kiểm tra của cuộc sống.
Xin cho con đường của bạn rải đầy cánh hoa, mềm mại dưới chân bạn,
Và khi thử thách xuất hiện, xin bạn tìm thấy nhịp đập.
Một năm của sự suy tư sâu sắc, nhưng cũng của niềm vui lớn,
Cân bằng thiền định với chút nắng.
Vậy nên, dành cho bạn, người bạn thân yêu, vào ngày đặc biệt của bạn,
Xin ánh sáng của sự giác ngộ chiếu rọi sáng lối bạn đi.
Với mỗi năm trôi qua, trở nên khôn ngoan hơn và vui vẻ hơn,
Hãy nhớ rằng, hành trình là phần thưởng, và bạn mới chỉ bắt đầu!
-Not Mine
In the vast ocean's embrace, where fears interlace,
Some worry their help, in deceit, will find its place.
But forgotten often, under the whale's gaze,
Is the sheltering whale, in whose shadow we laze.
We, the small fishes, swim with guarded grace,
Beneath the titan's protection, we find our space.
Yet, the day may come, when the whale swims away,
Leaving us to grow, beyond the bay.
Not just for a season, or a single life's span,
But to support each other, as part of a greater plan.
The weaver of karmas, intricately laid,
For future lives together, in sunlight and shade.
The whale’s vision, vast and deep,
Wishes success for the small, dangers to leap.
In aiding one another, the future we sow,
Unseen benefits to all, in time will grow.
But the whale stands silent, a guide from afar,
For the first step is ours, to open the jar.
The journey of a thousand miles, begins with one,
Under the whale's protection, our unity is spun.
So let not fear of misuse, halt the hand that gives,
For under the whale's watchful eye, compassion lives.
Each act of kindness, a seed in the ocean's vast expanse,
Cultivating a future where all small fishes can dance.
-Not Mine
Trong vòng ôm lớn của đại dương, nơi lo sợ xen kẽ,
Một số người lo lắng sự giúp đỡ của họ sẽ bị lợi dụng.
Nhưng thường bị quên lãng, dưới ánh mắt của Cá Voi,
Là bóng cá voi che chở, trong bóng tối chúng ta nằm.
Chúng ta, những con cá nhỏ, bơi lội với ân sủng được bảo vệ,
Dưới sự bảo vệ của khổng lồ, chúng ta tìm thấy chỗ đứng của mình.
Tuy nhiên, có thể đến một ngày, khi Cá Voi rời đi,
Để lại chúng ta phải lớn lên, vượt qua bến bờ.
Không chỉ cho một mùa, hay một đời người,
Nhưng để hỗ trợ lẫn nhau, như một phần của kế hoạch lớn hơn.
Người dệt nhân quả, một cách tinh vi,
Cho những kiếp sống tương lai cùng nhau, trong ánh sáng và bóng tối.
Tầm nhìn của Cá Voi, rộng lớn và sâu sắc,
Mong muốn sự thành công cho những người nhỏ, vượt qua nguy hiểm.
Trong việc giúp đỡ lẫn nhau, tương lai chúng ta gieo trồng,
Lợi ích không thấy được cho tất cả, theo thời gian sẽ phát triển.
Nhưng Cá Voi đứng yên lặng, hướng dẫn từ xa,
Bước đầu tiên là của chúng ta, để mở nắp chai.
Hành trình ngàn dặm, bắt đầu bằng một bước,
Dưới sự bảo vệ của cá voi, sự đoàn kết của chúng ta được dệt nên.
Vậy đừng để nỗi sợ bị lợi dụng, ngăn chặn bàn tay cho đi,
Bởi dưới ánh mắt cẩn thận của Cá Voi, lòng từ bi sống động.
Mỗi hành động tử tế, một hạt giống trong bao la đại dương,
Nuôi dưỡng một tương lai nơi tất cả cá nhỏ có thể nhảy múa.
-Not Mine
When we pray to the heavens, our voices soar high,
Asking for blessings, from the vast sky.
But the gifts we receive, oh, they make us sigh,
For God's answers come in forms, that sometimes mystify.
When we ask for strength, to carry us through,
God sends wild beasts and challenges anew.
Not the weights we expected to lift and to hold,
But creatures and trials, making us bold.
Wisdom’s our plea, in moments of doubt,
God gives us puzzles, inside and out.
Troublesome situations that twist and shout,
Teaching us lessons, what life's all about.
In search of love, we stretch out our hands,
God sends us those, society reprimands.
Not the simple affection we had planned,
But hearts in need, opening up our own love's lands.
And when we seek peace, a calm for our storm,
God stirs the waters, far from the norm.
Chaos that beckons us to transform,
Finding tranquility in its most uncommon form.
For every request, the divine has a way,
Of granting wishes, not as we say.
But in the end, we come to see,
God's wisdom in fulfilling needs, mysteriously.
So let's pray with humor, and a heart that's light,
Trusting the journey, and embracing the sight.
For in God's quirky answers, we might find,
The truest gifts, for heart and mind.
-Not Mine
Khi chúng ta cầu nguyện lên trời cao, tiếng chúng ta vút cao,
Xin những ân phúc, từ bầu trời bao la.
Nhưng những món quà chúng ta nhận được, ôi, chúng khiến ta thở dài,
Bởi câu trả lời của Chúa đến trong những hình thức, đôi khi khiến ta bối rối.
Khi chúng ta xin sức mạnh, để bước tiếp trên con đường,
Chúa gửi đến những con thú dữ và thách thức mới.
Không phải gánh nặng mà chúng ta mong đợi để nâng và giữ,
Mà là những sinh vật và thử thách, làm cho chúng ta mạnh mẽ.
Chúng ta kêu cầu trí tuệ, trong những khoảnh khắc nghi ngờ,
Chúa ban cho chúng ta những câu đố, bên trong lẫn bên ngoài.
Những tình huống rắc rối khiến chúng ta phải la hét,
Dạy cho chúng ta bài học, về ý nghĩa của cuộc sống.
Trong tìm kiếm tình yêu, chúng ta dang rộng vòng tay,
Chúa gửi đến chúng ta những người, xã hội quay lưng.
Không phải tình cảm đơn giản mà chúng ta đã lên kế hoạch,
Mà là những trái tim cần được giúp đỡ, mở rộng đất đai tình yêu của chính chúng ta.
Và khi chúng ta tìm kiếm sự bình yên, một sự yên bình cho bão tố của chúng ta,
Chúa khuấy động làn nước, xa lạ so với thông thường.
Sự hỗn loạn mời gọi chúng ta biến đổi,
Tìm thấy sự yên bình trong hình thức không phổ biến nhất.
Với mỗi lời cầu xin, thiêng liêng có cách của mình,
Ban phước lành, không như chúng ta nói.
Nhưng cuối cùng, chúng ta nhìn thấy,
Trí tuệ của Chúa trong việc thỏa mãn nhu cầu, một cách bí ẩn.
Vậy hãy cầu nguyện với sự hóm hỉnh, và trái tim nhẹ nhàng,
Tin tưởng vào hành trình, và ôm lấy tầm nhìn.
Bởi trong những câu trả lời độc đáo của Chúa, chúng ta có thể tìm thấy,
Những món quà chân thực nhất, cho tâm hồn và trí óc.
We use cookies to analyze website traffic and optimize your website experience. By accepting our use of cookies, your data will be aggregated with all other user data.